#16 Ngụ ngôn

Chuẩn

Những câu chuyện này sẽ gợi cho bạn những suy nghĩ rất hay về cách ứng xử tình người

Câu chuyện 1:


Lúc còn là một thiếu niên, một lần, tôi được cha dẫn đi xem xiếc. Khi nhập vào hàng người đang xếp dài trước quầy vé, tôi chú ý đến một gia đình đứng ngay trước chúng tôi. Họ có đến những 8 đứa trẻ mà đứa lớn nhất có lẽ chưa đến 12 tuổi. Nhìn dáng vẻ những đứa bé ấy có thể đoán được gia đình chúng không giàu có.

#15 Câu hỏi tuyển dụng thông minh và sâu sắc

Chuẩn

Điều quan trọng nhất mà công việc mang lại cho bạn chính là các giá trị, giá trị làm người và trân quý giá trị của người khác, trong đó có cả người mẹ tảo tần của bạn và những người luôn dành sự yêu thương cho bạn.

Một chàng trai trẻ vừa tốt nghiệp đại học loại xuất sắc, nộp đơn dự tuyển vào vị trí quản lý tại một tập đoàn lớn. Anh đã vượt qua vòng phỏng vần đầu tiên. Đến vòng cuối, đích thân giám đốc đặt các câu hỏi và đưa ra quyết định cuối cùng. Ông giám đốc rất ấn tượng với CV của chàng trai bởi trong suốt các năm học, anh luôn đạt thành tích xuất sắc.
“Anh có bao giờ nhận được học bổng từ trường không”, vị giám đốc hỏi.

#14: Chuyện cái thùng nước vo gạo đầu ngõ…

Chuẩn

9h tối, mẹ vừa mới dắt chiếc xe đạp chở thùng nước vo gạo về tới sân thì có chuông điện thoại trong nhà. Ba bảo mẹ vào nhà nghe điện thoại. Cô con gái cưng đi làm ở thành phố gọi điện về:

“Ngày mai,con đưa bạn trai con về giới thiệu với ba mẹ. Mẹ thu xếp dọn dẹp nhà cửa và lo cơm nước giúp con. Bạn con là dân thành phố nên con không muốn anh ấy có ấn tượng không tốt về nhà mình nên mẹ phải chuẩn bị chu đáo đó.”

Chưa đợi mẹ cô nói gì, cô con gái ấy đã vội vàng tắt máy.

Nghe điện thoại của con xong, mẹ chẳng biết là nên mừng nhiều hay lo nhiều hơn. Mẹ mừng vì nghe con gái nói có người yêu đã lâu, cứ thấp thỏm chờ đợi giờ mới được gặp mặt chàng rể tương lai nhưng mẹ lại lo nhiều hơn mừng. Mẹ lo nghĩ cách làm sao để đón tiếp con rể tương lai một cách chu đáo và để con vui lòng.

#13: Nghe tỷ phú Lý Gia Thành dạy cách để sống phải

Chuẩn

Người ta gặp được nhau trong kiếp này gọi là duyên phận. Nhưng sống được bền lâu với nhau phải dựa trên chân thành và tín nghĩa.

Tỉ phú Lý Gia Thành nói:

– Điều khó nhất là gì? Là vay tiền.

Người sẵn sàng cho bạn vay tiền, là quí nhân của bạn.

Không những cho bạn vay tiền, họ còn không đặt ra bất kì điều kiện gì cho bạn. Chắc chắn là quí nhân của các quí nhân.

Ngày nay, người như vậy không còn nhiều. Nếu gặp được, nhất định bạn phải trân trọng.

Người cho bạn vay tiền khi bạn gặp khó khăn, không phải vì người ta lắm tiền. Mà vì người ta muốn Giúp Bạn Một Tay.

Thứ người ta cho bạn vay, không phải là tiền, mà là Lòng tin, sự khích lệ, sự tin tưởng, là đánh cược vào con người bạn của-ngày-mai.

#12: “Ớt có cay không” và nghệ thuật bán hàng

Chuẩn

Những người bán ớt sẽ luôn gặp phải câu hỏi như thế này, “ớt của anh (chị) có cay không?”, gặp câu hỏi như thế thì phải trả lời sao đây nhỉ?

Nếu nói cay, những người sợ cay, họ sẽ bỏ đi ngay; còn nếu bảo không cay, cũng có thể khách hàng lại là người thích ăn cay, như vậy việc làm ăn lại gặp rủi ro.

Một ngày kia, không có việc gì làm, tôi đến đứng bên cạnh chiếc xe ba gác của một chị bán ớt, thử xem chị ấy giải quyết hai vấn đề hoàn toàn tương phản này như thế nào. Nhân lúc không có người đến mua, tôi cố làm ra vẻ thông minh mà nói với chị ấy rằng:

“Chị hãy chia số ớt này thành hai đống đi, nếu có người muốn mua cay thì cho họ đống này, còn nếu không, thì cho họ đống kia”.

Chị bán ớt cười với tôi, dịu dàng nói: “Không cần đâu!”

Đang nói thì một người đến mua, và điều thần kỳ đã xảy ra, rốt cuộc bà chủ đã nói thế nào nhỉ? Hãy mau xem tiếp…..

Quả nhiên chính là hỏi câu đó: “Ớt của chị có cay không?”

#11: Hãy là chính mình

Chuẩn

Hãy là chính bạn ! Và hãy đứng ở đúng chỗ bạn muốn – chứ không phải chỗ bạn bị người ta sắp đặt !!! Ăn thứ bạn muốn mà không phải cái người ta gắp cho, mặc thứ bạn thích mà không phải vì người khác khen đẹp, dùng đồ bạn thích mà không phải thứ…thiên hạ hay dùng. Vì ta là ta chứ éo phải họ.

#10: Văn hóa giao tiếp một góc nhìn cá nhân.

Chuẩn

Quen rồi cách nói chau chốt đến khéo léo của mọi người trong công việc dưới này. Ừ vẫn biết lời nói không mất tiền mua, ai cũng nói cốt sao cho được việc chứ nhiều lúc trong lòng bực bỏ mẹ ra.. Cứ nói thẳng chút thì lại đụng đến lòng tự kiêu của các mẹ, các bố. Hỏng việc của ông, toi mẹ việc mình.. Mà không nói gì thì có khi lại tưởng nó tự ái hay nó dận, hay nó kiêu. Rất chi là mệt.

Về trên này cảm giác họ sống thật hơn, nói ít, không văn hoa mĩ miều nhưng thể hiện sự quy trọng bằng hành động nhiều hơn. Mới đầu lên đây mang tiếng là người nhà mình cảm giác như bị coi là người dưng, có lúc nhình nhau chẳng ả động gì. Việc ai nấy làm, lạnh lẽo, buồn tẻ. Nhưng lúc chia tay ra về tôi đã thấy những giọt nước mắt lăn trên gò má họ. Sự nghẹn ngào trong cái ôm tha thiết. Cũng phải 30 tuổi đầu rồi có khi lần đầu tiên tôi cảm nhận được tình cảm lưu luyến là như thế.
Dưới này thì thôi thì nhìn nhau hỏi 2,3 câu rỗng tuếch, nói xong cả 2 đều hả hê mình đã làm xong nhiệm vụ..nó đỡ trách mình dửng dưng. Có khi nó cũng chỉ phục vụ cái tôi của cá nhân của mỗi người.

#9: Hãy biết kiềm chế cảm xúc!!

Chuẩn

Chuyện không nói mà éo ai cũng biết, nhưng tớ chỉ góp ý thêm rằng các bạn trẻ nên biết kiềm chế “Cảm xúc”, chúng ta nhiều lúc vui hay buồn đôi khi hay muốn khoe với mọi người, và facebook là một công cụ.
Lúc cay cú các bạn…. (chửi), lúc vui các bạn chia sẻ sự thăng hoa bằng những ảnh rất Yomost, có những hình ảnh đôi khi hơi tế nhị làm đọng lại cho mọi người xem rất nhiều cảm xúc giống như bạn, nhưng có trường hợp Họ SẼ NGHĨ không như BẠN NGHĨ …

#8: Tạo hoá và hai chữ Cảm ơn.

Chuẩn

Tạo hóa sinh ra chúng ta và mọi người quanh ta? Đã bao giờ các bạn hỏi để làm gì chưa? Theo tớ nghĩ là, hai chấm xuống dòng, gạch đầu dòng thứ nhất.

– Tạo hóa cho ta một người cha, tuy không hoàn mỹ trong xã hội nhưng nó là tượng thần trong mỗi người con. Cảm ơn ông bà chúng ta đã cho ta người cha, và người mẹ. Đưa chúng ta tới cuộc sống ngày hôm nay.

– Trong cuộc sống để chúng ta khỏi buồn người còn cho chúng ta những người bạn. Họ giúp chúng ta lúc khó khăn, chia sẽ ta những lúc bồn, và những lúc vui không thể thiếu họ để cùng ta nhân đôi hạnh phúc… Cảm ơn các bác các cô đã sinh ra cho con những người bạn đó.

#7: Mẹ điên – Truyện ngắn.

Chuẩn

Hai mươi ba năm trước, có một người con gái trẻ lang thang qua làng tôi, đầu bù tóc rối, gặp ai cũng cười cười, cũng chả ngại ngần ngồi tè trước mặt mọi người. Vì vậy, đàn bà trong làng đi qua cô gái thường nhổ nước bọt, có bà còn chạy lên trước dậm chân, đuổi “Cút cho xa!”. Thế nhưng cô gái không bỏ đi, vẫn cứ cười ngây dại quanh quẩn trong làng.

Hồi đó, cha tôi đã 35 tuổi. Cha làm việc ở bãi khai thác đá bị máy chém cụt tay trái, nhà lại quá nghèo, mãi không cưới được vợ. Bà nội thấy con điên có sắc vóc, thì động lòng, quyết định mang cô ta về nhà cho cha tôi, làm vợ, chờ bao giờ cô ta đẻ cho nhà tôi “đứa nối dõi” sẽ đuổi đi liền. Cha tôi dù trong lòng bất nhẫn, nhưng nhìn cảnh nhà, cắn răng đành chấp nhận. Thế là kết quả, cha tôi không phải mất đồng xu nào, nghiễm nhiên thành chú rể.