– Mai thi rồi… Tao hy vọng mai tao được ngồi cạnh thằng làm được bài.
– Chết mẹ, mai có đoàn liên nghành kiểm tra… Hy vọng nó ko kiểm tra cái sổ ghi chép.
– Thôi xong, con vk mình nó gặp cái abc, nó mà nói truyện def với vk mình coi như toi… Hy vọng tụi nó rủ nhau đi ăn mà ko đề cập truyện đó.
– Mai đi phỏng vấn… Hy vọng gặp được thằng phỏng vấn hợp gu mình.
#20 VAI DIỄN CUỘC ĐỜI.
Lâu rồi không tâm sự với các bạn, chả là ngày xưa mình cũng ngoan lắm. Vâng lời bố mẹ, nghe lời cô giáo, và đôi khi còn hết lòng vì bạn bè. Thế rồi mỗi mùa xuân sang, hè đến, thu qua rồi đông lại tới. Loắng ngoắng cũng hơn 3 xịch tuổi.
Nhiều lúc nhìn tụi trẻ tụ tập vui chơi là mình hào hứng lắm. Nhưng bố mẹ dạy làm gì cũng phải suy nghĩ, già rồi mà còn hay vui chơi quá đà.
#11: Hãy là chính mình
Hãy là chính bạn ! Và hãy đứng ở đúng chỗ bạn muốn – chứ không phải chỗ bạn bị người ta sắp đặt !!! Ăn thứ bạn muốn mà không phải cái người ta gắp cho, mặc thứ bạn thích mà không phải vì người khác khen đẹp, dùng đồ bạn thích mà không phải thứ…thiên hạ hay dùng. Vì ta là ta chứ éo phải họ.
#10: Văn hóa giao tiếp một góc nhìn cá nhân.
Quen rồi cách nói chau chốt đến khéo léo của mọi người trong công việc dưới này. Ừ vẫn biết lời nói không mất tiền mua, ai cũng nói cốt sao cho được việc chứ nhiều lúc trong lòng bực bỏ mẹ ra.. Cứ nói thẳng chút thì lại đụng đến lòng tự kiêu của các mẹ, các bố. Hỏng việc của ông, toi mẹ việc mình.. Mà không nói gì thì có khi lại tưởng nó tự ái hay nó dận, hay nó kiêu. Rất chi là mệt.
Về trên này cảm giác họ sống thật hơn, nói ít, không văn hoa mĩ miều nhưng thể hiện sự quy trọng bằng hành động nhiều hơn. Mới đầu lên đây mang tiếng là người nhà mình cảm giác như bị coi là người dưng, có lúc nhình nhau chẳng ả động gì. Việc ai nấy làm, lạnh lẽo, buồn tẻ. Nhưng lúc chia tay ra về tôi đã thấy những giọt nước mắt lăn trên gò má họ. Sự nghẹn ngào trong cái ôm tha thiết. Cũng phải 30 tuổi đầu rồi có khi lần đầu tiên tôi cảm nhận được tình cảm lưu luyến là như thế.
Dưới này thì thôi thì nhìn nhau hỏi 2,3 câu rỗng tuếch, nói xong cả 2 đều hả hê mình đã làm xong nhiệm vụ..nó đỡ trách mình dửng dưng. Có khi nó cũng chỉ phục vụ cái tôi của cá nhân của mỗi người.
#9: Hãy biết kiềm chế cảm xúc!!
Chuyện không nói mà éo ai cũng biết, nhưng tớ chỉ góp ý thêm rằng các bạn trẻ nên biết kiềm chế “Cảm xúc”, chúng ta nhiều lúc vui hay buồn đôi khi hay muốn khoe với mọi người, và facebook là một công cụ.
Lúc cay cú các bạn…. (chửi), lúc vui các bạn chia sẻ sự thăng hoa bằng những ảnh rất Yomost, có những hình ảnh đôi khi hơi tế nhị làm đọng lại cho mọi người xem rất nhiều cảm xúc giống như bạn, nhưng có trường hợp Họ SẼ NGHĨ không như BẠN NGHĨ …
#8: Tạo hoá và hai chữ Cảm ơn.
Tạo hóa sinh ra chúng ta và mọi người quanh ta? Đã bao giờ các bạn hỏi để làm gì chưa? Theo tớ nghĩ là, hai chấm xuống dòng, gạch đầu dòng thứ nhất.
– Tạo hóa cho ta một người cha, tuy không hoàn mỹ trong xã hội nhưng nó là tượng thần trong mỗi người con. Cảm ơn ông bà chúng ta đã cho ta người cha, và người mẹ. Đưa chúng ta tới cuộc sống ngày hôm nay.
– Trong cuộc sống để chúng ta khỏi buồn người còn cho chúng ta những người bạn. Họ giúp chúng ta lúc khó khăn, chia sẽ ta những lúc bồn, và những lúc vui không thể thiếu họ để cùng ta nhân đôi hạnh phúc… Cảm ơn các bác các cô đã sinh ra cho con những người bạn đó.